Du lịch Cuba ^^

Full link ở đây: Xem hết cả cái topic 24 trang thì nhiều hình ảnh thông tin lắm. Ở đây là mấy cái tóm gọn nhất nhé. Bài này của 1 anh đã qua Cuba, và đây là loạt bài đăng trên Thanh Niên Online.

Cuba là một đất nước đẹp, khí hậu tuyệt vời. Tôi đến vào cuối tháng 11 đầu tháng 12, thời điểm bắt đầu mùa khô. Thời tiết ấm, hoàn toàn không có cái nóng oi bức của vùng nhiệt đới, buổi sáng và buổi chiều mát mẻ, nhiệt độ trung bình ban ngày khoảng 25 độ C, giữa trưa vẫn có những cơn gió biển mát mẻ thổi vào xua đi cái nóng do ánh nắng chói chang của mặt trời.

Kiến trúc của Cuba pha trộn giữa kiến trúc Tây Ban Nha và Liên Xô. Những tòa nhà với kiến trúc châu Âu thời kỳ thuộc địa TâyBan Nha cầu kỳ, kiểu cách được xây dựng từ hàng trăm năm trước vẫn được bảo tồn lưu giữ bên cạnh những tòa nhà thiết kế kiểu hình hộp vuông như những bao diêm để chồng lên nhau được xây dựng với kết cấu bê tông đúc sẵn. Ngoài ra, cũng có một số nhà kiểu Mỹ đặc biệt là nhà gỗ kiểu Mỹ ở một số vùng của Cuba như Matanzas, Varadero.

Đến Cuba cho ta cảm giác như đi ngược lại dòng lịch sử, sống lại với thời xa xưa, có những lúc tôi cảm thấy khung cảnh cổ kính xung quanh đưa ta lùi lại cả nửa thế kỷ, tòa lâu đài cổ kính, con đường lát gạch, xe ngựa kéo, với những hình ảnh của những năm 50 mà nay chỉ còn thấy trên phim ảnh. Khi đi vào các cửa hàng bách hóa với dăm ba món hàng, sản phẩm nhưng lại đông người đứng đợi, những quầy thực phẩm với hình ảnh người dân xếp hàng mua với tem phiếu tiêu chuẩn, hoặc khi đi qua những khu tập thể năm tầng cũ nát với quần áo treo đầy ngoài ban công, tôi lại cảm giác mình sống lại thời bao cấp

Cuba sử dụng hai hệ thống tiền tệ, đồng peso thường chỉ người Cuba mới được dùng, đồng peso chuyển đổi có giá trị bằng một đồng Euro, cao hơn cả đồng Mỹ. Vì vậy khi người Cuba phải trả 2 peso cho ly bia, một người du lịch nước ngoài sẽ phải trả 2 peso chuyển đổi (tức là khoảng 50 peso thường, đắt gấp 25 lần giá người dân Cuba phải trả). Người dân Cuba có thể đem đồng peso chuyển đổi này đến cửa hàng Intershop để mua hàng nhập khẩu hoặc đến ngân hàng đổi lấy đồng peso thường để chi tiêu sinh hoạt hàng ngày.

Nhịp sống ở Cuba dường như chậm hơn so với thế giới. Nếu bạn đến đây, bạn sẽ cảm nhận như thoát khỏi cuộc sống quay cuồng, nhộn nhịp của các thành phố khác trên thế giới, nơi con người phải gồng mình đuổi cho kịp nhịp sống công nghiệp hiện đại chóng mặt của nền kinh thế thị trường với sức ép của đồng tiền và chi phí cuộc sống, nơi mà quần áo, điện thoại di động và các vật dụng điện tử hiện đại khác đổi mốt liên tục.

Cuộc sống ở Cuba chậm vậy nhưng con người Cuba lại rất sôi động, do đặc thù của khí hậu nhiệt đới, người dân ở đây thường hay bắc ghế ngồi vỉa hè, hóng mát, túm năm tụm ba nói chuyện rôm rả hoặc ra quán bia ngồi làm vài vại giải khát, tán chuyện vui. Bạn có cảm giác giống như đang đi giữa đường phố Sài gòn, Hà Nội vậy. Bia Cuba khá ngon và đặc biệt, bia Crital là loại nổi tiếng nhất Cuba, bia khá nhẹ có thể uống cả ngày, chắc chỉ khoảng 4-5%. Đi dọc bờ biển của các khu resort ở Cuba, đâu đâu cũng thấy các quán bar lợp mái lá cọ với các cô gái, chàng trai trong bộ đồ tắm tay cầm ly bia, hoặc rượu cocktail uốn mình, lắc hông theo tiếng nhạc salsa trong ánh hoàng hôn nhiệt đới quả là một cách truyền bá hình ảnh du lịch cho đất nước Cuba tươi đẹp. Đất nước của lễ hội tiệc tùng và các kỳ nghỉ tuyệt diệu.

Con người Cuba hiền lành, tốt bụng, mến khách. Đâu đâu cũng có thể nhìn thấy nụ cười hiếu khách nở trên mơi người dân Cuba, từ nhân viên cửa khẩu ở sân bay cho đến người nông dân ngoài đồng ruộng. Nếu bạn đỗ xe lại dọc đường và có vẻ cần tìm đường, sẽ có một ai đó đang đi xe, dừng lại, hỏi bạn muốn đi đâu và chỉ dẫn bạn tận tình đến đó, thậm chí còn lái xe dẫn đường đưa bạn đến tận nơi rồi mới đi tiếp. Trong một lần lái xe ở Cuba về phía Nam, do đường tối hoàn toàn không có đèn trên đường cao tốc, tôi ngã xe, bị thương và được một xe ô tô đi qua đường đỗ lại, đưa tôi đến một bệnh viện nhỏ thuộc tỉnh Matanzas, nằm cách Habana khoảng 100km. Bệnh viện trông rất thiếu thốn cơ sở vật chất, nhưng các bác sỹ rất tận tình, đội ngũ y bác sĩ trẻ, một số người nói tiếng Anh rất tốt đã chữa trị, chụp X-quang, khâu vết thương cho tôi hoàn toàn miễn phí. Tôi có nói chuyện với một số bệnh nhân khác là người Cuba và họ nói rằng họ không baogiờ phải trả tiền khám chữa bệnh cũng như thuốc men ở Cuba. Ngay cả chuyện học hành cũng vậy, giáo dục hoàn toàn miễn phí ở Cuba. Đây quả là một sự cố gắng lớn lao của chính phủ Cuba trong tình hình bị cấm vận, kinh tế khó khăn. Tôi để ý tất cả các phương tiện, y tế, thuốc thang đều thiếu thốn, phần lớn có vẻ sản xuất trong nước. Tôi để ý, từ miếng bông, cái gạc, đều được gói trong các gói giấy mầu nâu vàng nhỏ, như kiểu chia khẩu phần. Mọi thứ dường như rất thiếu thốn. Thuốc kháng sinh phổ biến ở đây vẫn là tetracycline. Miếng băng dán tiện dụng (bandage) là đồ xa xỉ, băng dính y tế khan hiếm. Bác sỹ rửa tay bằng xà phòng bánh mầu nâu đục kiểu nấu bằng dầu dừa (trông giống như xà phòng 72 Liên Xô phổ biến ở Việt Nam thời bao cấp). Chỉ khâu y tế là loại phải đi cắt chỉ, trong khi phần lớn thế giới đã dùng chỉ tự tiêu, còn các nước tiên tiến đã dùng công nghệ bắn ghim kim loại. Với điều kiện trang bị thiếu thốn như vậy nhưng các bác sỹ, y tá đã phục vụ bằng tất cả lòng tận tình, những nụ cười trên môi và hỏi chuyện đi du lịch thế nào, thấy đất nước Cuba ra sao. Họ rất vui khi tôi nói tôi là người Việt nam. Chắc chắn sẽ có một ngày tôi trở lại thăm Cuba.

Nếu Cuba là một con cá voi, La Habana là con mắt, thì Varadero là cái tia nước mảnh mai phụt trên đầu cá voi, một tín hiệu vui sống. Đó là một dải đất rất hẹp và dài, ngóc chéo lên, vươn ra biển:



Chiều rộng của nó, có lẽ chỉ bằng 2-3 con phố, với một con đường như cột sống và những con hẻm xương cá rộng và thoáng.

Trừ một vài khách sạn gần đất liền còn cao, hầu hết chỉ là những cửa hàng 1-2 tầng bán đồ lưu niệm.

Ở đó có một cửa hàng nhỏ mang tên Hà Nội, bán sách và văn phòng phẩm, các cửa hàng khác bán móc khóa, áo phông...

Có cả những mũ bêrê đen kiểu như Chê vẫn đội. Lật ra bên trong, một cái mác nhỏ màu tráng, thô, sơ sài ghi: Made in Vietnam.

Biển cũng giống như ở Phú Quốc hay Bataya ở Thái: cát trắng, mịn. Bờ biển không thoải,mà hơi hụt như ở Nha Trang. Nước hơi mặn và không lạnh lắm, như Cửa Lò.

Nhưng khác ở chỗ biển màu xanh thẫm chen những vệt mầu xanh ngọc, cẩm thạch, màu rỉ đồng... rất thơ mộng:



Bọn em ở cái khách sạn này: Cuatro Palmas (Bốn cây cọ). Giống như các khách sạn khác ở đây, chỉ có khách nước ngoài.



Nhận phòng, người ta đeo vào tay một cái vòng nhựa và mọi thứ trong ấy, cứ việc chìa cái tay ấy ra là ... xơi.

Trọn gói: $ 35 /ngày/người, bao gồm:



+ Phòng 3* nhưng các khách sạn 4-5* cũng không hơn như thế. Sạch sẽ thơm tho. Làm phòng sạch đến mức không chỉ lau nhà bằng nước thơm mà còn lật cả giường lên lau gậm giường.

Thật tình em khuyên bà dọn phòng không cần thiết phải như vậy, nhưng bà ấy không nghe, cứ dỡ hết giường ra lau bóng loáng rồi lại xếp giường lại, mà cái đệm thì nặng cực vì rất dày và êm, mọi thứ trắng toát, ủi (là) thẳng đơ...

+ Ăn ba bữa, búp-phê no xôi chán chè, cả rượu vang lẫn bia:



+ Tắm các loại, biển, hồ, bơi đủ kiểu:



+ Vườn mát nhạc hay, đánh cờ uống rượu cả ngày:



+ 2 show diễn thời trang ca nhạc, các em chân dài múa may quay cuồng, xem mỏi mắt. Nhảy vô tư. Được dạy Salsa tận tình (có lớp học, thày cô dạy hẳn hoi).

+ Bar uống 24/24, kính thưa các loại rượu Cuba. Cocktail có cả trăm loại và sẵn sàng làm theo ý khách.


Cái này với em là đáng kinh ngạc nhất và khoái nhất. Cứ việc ngồi uống tỳ tỳ, huýt sáo là có người pha, mang đến tận nơi.

Em còn bày trò bắt pha theo kiểu của mình. Chẳng hạn, lấy rum pha với Coca, nước ngọt địa phương, chanh, cam, đá... sóc tung lên. Cứ chỉ thôi, không cần hiểu, không thích thì mình nhào vào tự làm lấy cho khoái.

Tại bàn có ghế ngồi ngả ngốn, lại có một bác ảo thuật gia phục vụ tận bàn mua vui. Bác này phải nói là đại tài, có thể làm rất nhiều trò đáng phục ngay trước mắt, tại bàn mình.

Cuối cùng, bác ấy bảo:

- One dollard.

Hơi ngơ ngác một tý, em hiểu là bác ấy bảo bo $1, bèn móc ra đưa. Bác ý xua tay xin lỗi rối rít, ra hiệu tới lui. Em phẩy tay, bảo bác ấy lui. Hóa ra bác ý chỉ mượn thôi.

Và trò ấy là xé toạc tờ $1, vo vo rồi xòe ra lại còn nguyên. Em bảo bác ý làm lại. Bác ý đưa cho em 1 cái như cái đũa, ra hiệu rạch. Thì rạch, thế mà nhoằng một cái thế nào, lại còn nguyên.

Bác ý cúi rập đầu chào để đi bàn khác, trả lại $1. Em lại phẩy tay, bảo bo luôn, cười và vỗ tay khen bác ý. Thấy bác ý cũng có vẻ hài lòng ra mặt.

Cái ảnh phòng ăn em bốt ở trên, xin các bác nhìn lại một tý: phòng ăn có cả một ban nhạc sống hẳn hoi, oánh những bản êm dịu, rất ... khai vị.



Họ hát rất hay, nhiều khách khoái đến mức nhiều khi ngưng ăn để tập trung nghe nhìn.

Bọn em nổi máu rang hồ, nhờ người hỏi xem sau khi ăn trưa xong, muốn nghe ban nhạc này biểu diễn riêng có được không?

Trả lời: được.

- Nhưng đem ra bãi biển, chỉ đánh riêng cho bọn tôi thôi, không cho khách nào xem ké, được không?

- Được.

- Giá bi nhiêu?

- Tuỳ!

- Tuỳ là tuỳ thế nào?

- Chúng tôi có 8 người, đánh bao lâu cũng được, các ông muốn nghe bài gì đánh bài đó...

- OK. Nhưng sau đó sẽ đưa cho các ông bao nhiêu tiền?

- Thì tuỳ, thông thường ... mỗi người $1.

- Hả, $1 cho mỗi người? Đúng không? Tức là 8 người $8 ??

- Đúng rồi!

- Thôi...À...

- Thôi hả?

- Thôi, $10 cho cả nhóm, OK? Cho nó chẵn!

Thế là cả nhóm tươi cười vác đàn luần quần đi theo bọn em. Lòng vòng một lúc, cốt để tìm chỗ riêng cho hai khán giả, nhưng lại muốn gần sát biển cho nó có cả tiếng sóng biển.

Rồi em chỉ đại một mái hiên rộng, kê cái bàn với 2 cái ghế xa lông, đặt chân máy ảnh với cả video, ngả ngốn ra rồi búng tay cái tách:

- Bề Da Mề Mút Chô, pls!



Cả ban nhạc đánh dập dìu, trầm bổng, bè pha hơi bị chuẩn. Giọng cực hay.

(Không biết phượt có cho bốt video clip không thì em bốt cho bà con nghe mấy cái giọng này để thấy cái chất giọng cigar nó hay hơn thuốc lào nhiều).

- Oăn Ta Ra Mê Ra, pls!

Các bác ý nhún nhẩy bập bùng, say sưa như đang bỉu riễn trên Nhà hát Nhớn ý. Còn bọn em, hai thằng, lim dim, gật gù, ra cái điều cũng biết thưởng thức lém.

Nghĩ ra bài nào thì xướng lên bài ý. Rồi cũng tịt vì hết bài để nói cho người ta hiểu, bèn bảo qua một người thông dịch:

- Thôi, các ông thích hát bài nào thì hát, hát đại đi cho nó vui!

- Dân ca Cuba nhé?

- OK, rất tốt - (thế mà mình không nghĩ ra, tệ thật)

Thế là tưng bừng tiếp, sòn sòn sòn đô sòn... cà tưng, cà tưng...Rồi hai khán giả nhảy lên hát chung với ban nhạc, hát lại liên khúc quen thuộc từ Oăn Ta Mê Ra tới Bê Da Mê Mút Chô...

Chơi vui một hồi, em thấy tội các bác này quá, bèn bảo ngưng, thế đủ rồi. Trả tiền, mình thấy hài lòng vì chơi vui, rồi lại thấy thương thương, trong khi các bác nhạc công thấy hả dạ...

$10 đó là số tiền tiêu thêm trong khách sạn này, ngoài số tiền trọn gói ăn ở ngủ nghỉ đã trả.



Có lẽ đó là $10 xứng đáng nhất đã chi từ trước tới nay cho mục đích “nâng cao chất lượng cuộc sống”.

---------------------------------

Aloha, các bạn, thông tin về Cuba thì ở dưới đây ^^

Mình xin được nói thêm về lý do mình thích đi Cuba: mình muốn khám phá và tìm hiểu về quan điểm về hạnh phúc của họ ^^ Sống thiếu thốn mà làm thế nào họ vẫn cực kỳ hạnh phúc, nhẫn nại, lạc quan, ... dù chưa hẳn họ hài lòng với cuộc sống :D

Mình search thử thì package 7 ngày all inclusive ở khách sạn 3 sao (như kể ở trên) + vé máy bay đi ngày 24/12 từ Vancouver, Canada là 700$ nhé. Nếu ở nhà trọ ngoài thì khoảng 15$/đêm (chi tiết nhà trọ thì xem ở dưới) - an ninh nhé.

Bạn nào interested thì nhắn mình rồi mình lập nhóm bàn bạc kế hoạch chi tiết nhé! Let's make this journey the most exciting ever in our lives :D

----------------------
Hostel ở Cuba khá đặc biệt so với những nơi khác, vì những lý do sau:

1. Hostel ở Cuba thường là family hostel, tức là một số gia đình có nhà rộng, thừa ra vài ba phòng, họ sửa sang lại và cho thuê kiếm thêm tiền. Vì thế hostel bị overbooked là chuyện không hiếm, nhưng các gia đình làm hostel cũng có 1 mạng lưới quen biết rộng, họ có thể sẽ tìm cho bạn nhà khác. Khi ở trong những hostel này, tiện nghi sẽ không được như ở các nước tiên tiến nhưng bù lại, bạn có cơ hội sống cùng nhà chủ, được trải nghiệm cuộc sống thật của người dân ở đây (như được sống lại những năm 80 ở VN vậy ), dù rằng những gia đình đã có thể cho khách du lịch thuê phòng là cũng khá giả hơn đa số khác rồi.

2. Ở Cuba chỉ có những hostel được cấp giấy phép của nhà nước và có treo biển xanh ngoài cửa mới được phép cho người nước ngoài thuê. Để nhận được giấy phép này họ cũng mất khá nhiều tiền cho nhà nước và khi có khách thuê phòng thì họ cũng phải đóng thuế cao nên giá thuê phòng không thể rẻ được, khoảng từ 25-35 CUC/phòng đôi. Giá như thế này so với các nước phương tây vẫn là ổn, nhỉ? Nhưng nếu so với lương của một người Cuba khoảng 40-50 CUC/tháng thì hiếm người dám đi ở hostel (chưa nói đến hotel)

3. Du lịch Cuba bằng tourist card (tương đương như visa du lịch) đồng nghĩa với việc bạn PHẢI thuê và sống trong khách sạn hoặc hostel loại treo biển màu xanh. Nếu không sống đúng nơi quy định thì khi xảy ra chuyện gì (như mất cắp, trấn lột) bạn phải hoàn toàn chịu trách nhiệm. Chính vì thế có thể hoàn toàn yên tâm khi ở trong hostel được cấp phép. Họ rất thận trọng và quan tâm đến các khách hàng của mình. Vì nếu bạn là khách du lịch, sống trong hostel của họ mà bị mất cắp, họ có thể gặp rắc rối và bị mất giấy phép.


Các bạn muốn rẻ thì thử tìm vé rẻ bay sang Canada rồi đi tiếp , vừa xem thử thì tour đầu tháng 1 bay từ Toronto ở 7 ngày hotel 4 sao , all inclusive , vé , tax tất cả có 550 usd , tìm kỹ hơn chắc còn có cái rẻ nữa
Đi Cuba nói chung cực vui, cảm giác không khí ở đây lúc nào cũng như lễ hội. Bia rượu uống bét nhè không lo như ở Mỹ hay Canada ( không dám uống nhiều sợ cảnh sát thâu bằng lái). Bãi biển ở đây cực đẹp, nguyên thủy, cát vàng, nước trong xanh như ngọc, không rác rưởi, con gái vùng Caribe thì tuyệt vời, da rám nắng, ngực to, eo nhỏ, mông nở, nhảy salsa cực sexy. Nói chung là tuyệt vời  Xin lỗi chị em nào đọc được mấy dòng này nhé!

Được cái chơi thuyền buồm, lặn scuba diving ở Cuba cực rẻ, thuê một quả camataran phi ra biển chơi giá có $30/ngày, chạy tít ra ngoài xa lặn xuống xem cá san hô cực đẹp, tiếc là không dám mang máy ảnh để chụp vì biết rằng khi chơi catamaran đồ đạc sẽ bị ướt hết, hơn nữa lại thích đi nghiêng thuyền cho nên rất dễ bị lật.

$500 trọn gói bao gồm 1 tuần khách sạn resort, bao ăn thoải mái, trái cây, nước uống cả ngày, thích lúc nào uống lúc đấy, rượu bia uống cả ngày cho đến nỗi không biết xỉn là gì nữa. Trung bình một ngày tớ uống như sau: Sáng ra ăn sáng, uống 1 cốc nước cam, 1 cốc nước hoa quả tổng hợp sau đó chạy ra biển chơi, chạy lòng vòng ngắm các em, tắm biển, phơi nắng, hoặc chơi windsurfing, catamaran ( chẳng biết tiếng Việt là gì thyền buồm hai mảnh hay buồm đối xứng ?), snorkeling (lặn ngụp), sau đó lên phơi nắng làm vài vại bia hoặc bắt đầu thử đủ các loại rượi cocktail với mojito. Một ngày tọng đến cả mấy chục ly rượu với chục vai bia chứ chẳng đùa. Ấy vậy mà tất cả gói gọn trong có $500. Thế có phải là quá rẻ không? Ở các nơi khác trên thế giới có thể rẻ hơn nhưng bảo đảm không thể có dịch vụ tốt như thế. Dân trí của Cuba cực cao, người dân lịch sự và hiếu khách. Nói chung tớ cực kỳ recommend mọi người nên đến đây một lần cho biết. Đấy là bây giờ chứ chắc ít nữa khi Cuba chuyển sang nền kinh tế Tư bản, chắc cũng chả kém gì Little Cuba 50 dặm bên kia bờ biển. Tổng chi phí chỉ nằm trong khoảng $2500 đổ lại nhưng được đi 2 nước. Nếu có thêm thời gian thì đi chơi thêm 1-3 tuần ở Canada nữa thì càng vui.